5 điều cần biết trong cuộc sống

BÀI 1: TÔI BIẾT 20 NĂM NỮA BẠN SẼ HỐI TIẾC ĐIỀU GÌ?

Tôi đã trải qua rất nhiều điều không may trong cuộc sống và giờ ở lứa tuổi gần đất xa trời, tôi cũng như bao người khác lại ước gì. Và tôi biết những bạn trẻ đang ở tuổi 20, 30 bây giờ, sau hai mươi năm nữa họ sẽ lại nói câu “Ước gì, giá như…”

Ở những giây phút tồn tại cuối cùng của cuộc đời, con người ta mới nhận ra rằng mình thật ngu ngốc khi đã không làm những công việc đơn giản như thế. Những điều tưởng chừng như nhỏ nhoi nhưng lại vô cùng giá trị đã bị chúng ta bỏ quên mà thay vào đó là những tham vọng theo tiếng gọi của vật chất.

Bạn có biết khi trên cơ thể còn vương lại những nhịp thở cuối cùng, con người ta sẽ hối tiếc và trăn trở về những điều gì nhất không? Nếu bạn biết được những điều này, bạn sẽ có thể thực hiện nó ngay tư bây giờ để không phải dẫm lên con đường cũ của họ. Thay vào đó, bạn sẽ mãn nguyện nhắm mắt đi về thế Giới bên kia khi số mệnh của mình kết thúc.

Tôi biết 20 năm nữa... bạn sẽ hối tiếc điều gì!

Những hối tiếc cuối đời

Nhiều năm chăm sóc và gần gũi những bệnh nhân nặng ở giai đoạn cuối, nữ y tá Bronnie Ware (người Australia) được nghe họ kể về những điều trăn trở hay hối tiếc vì đã không làm được khi còn khoẻ mạnh. Tất cả ký ức từ những cuộc trò chuyện trên được Bronnie đưa vào cuốn sách vừa xuất bản mang tên “The top five regrets of the dying” (tạm dịch là “năm điều tiếc nuối nhất của người đang hấp hối“). Trong đó, nữ y tá diễn tả rất cặn kẽ về những điều mà người ta phải đối diện khi ở vào giai đoạn cuối cuộc đời. Qua đó mỗi người cũng chúng ta có thể học hỏi và rút kinh nghiệm.

Sau đây là 5 điều hối tiếc phổ biến nhất, mà đa phần người ta đều nói rằng họ muốn thay đổi nó nếu như được lựa chọn lại:

1. “Tôi ước gì đủ can đảm để bày tỏ cảm xúc của mình”:

“Nhiều người luôn kìm nén cảm xúc của mình chỉ vì muốn ‘dĩ hoà vi quý’ với mọi người. Hệ quả là họ phải sống một cuộc sống tầm thường và không trở thành người như họ thực sự mong muốn. Nhiều người vì thế mà bị ức chế, phẫn uất dẫn đến bệnh tật”.

2. “Ước gì tôi đã để bản thân mình được sống hạnh phúc hơn”:

“Đây là nỗi hối tiếc phổ biến. Thật ngạc nhiên bởi nhiều người đã không nhận ra điều này rằng, cuối cùng hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ bị mắc kẹt trong những khuôn mẫu và thói quen cũ, nó tạo cho họ cảm giác ‘thoải mái’ giả tạo. Nỗi sợ hãi phải thay đổi bản thân khiến họ phải sống giả vờ với người khác cũng như với chính bản thân họ”.

4. “Tôi ước gì mình đã không làm việc quá cật lực”:

“Đây là điều được thổ lộ từ những nam bệnh nhân mà tôi đã từng chăm sóc. Họ đã bỏ lỡ tuổi trẻ của con cái cũng như mối tương quan vợ chồng. Mặc dù các nữ bệnh nhân cũng nói về điều này nhưng hầu hết họ thuộc thế hệ cũ, thời mà phụ nữ không phải là người trụ cột gia đình. Trong khi đó tất cả những nam bệnh nhân mà tôi chăm sóc đều giãi bày sự hối hận sâu sắc vì đã bị cuốn vào vòng xoáy công việc để mưu sinh”.

“Ước chi tôi có đủ can đảm để sống một cuộc đời đúng nghĩa là của mình chứ không phải là cuộc đời mà mọi người mong muốn cho tôi”.

Lý giải về điều này, tác giả viết: “Đây là điều hối tiếc nhất của tất mọi người. Khi mà con người ta nhận ra rằng cuộc đời mình sắp kết thúc và nhìn lại rõ ràng mọi thứ đã qua. Thật dễ dàng nhận ra cả một nửa những ước mơ ấy vẫn chưa thực hiện được cho đến khi phải nhắm mắt xuôi tay cho dù bản thân họ đã lựa chọn như thế. Sức khỏe mang lại sự tự do nhưng chỉ có ít người nhận ra cho tới khi nó mất đi”.

5. “Giá như tôi ước vẫn giữ được liên lạc với bạn bè của mình”:

Theo Bronnie, thông thường người ta không nhận ra tầm quan trọng và giá trị thực sự của những người bạn cũ cho đến thời điểm vài tuần lễ trước khi chết, song lúc đó thì họ không thể tìm lại được nữa. “Nhiều người đã quá mải mê vun vén cho cuộc sống riêng của mình mà quên đi mối dây giao kết với bạn bè. Cũng có nhiều người hối hận sâu sắc vì đã không dành thêm thời gian và những nỗ lực đáng có cho bạn bè. Tất cả họ đều nhớ đến bạn bè khi sắp lìa đời“, tác giả cuốn sách viết.

Bạn thấy mình có đang làm những việc mà chính họ đang hối tiếc không? Nếu có thì bạn hãy tự cảm thấy hạnh phúc vì mình đã được biết đến những thông tin này từ cô y tá đầy tình người nhé! Rồi ngay sau đó, bạn hãy giúp chính mình thoát khỏi những sai lầm đó để bạn không phải lặp lại những điều hối tiếc như họ.

Và khi cuốn sách này ra đời, những đọc giả của chúng đã thật cảm động để đưa ra những lời từ trái tim. Dạo quanh những blog của những đọc giả của cuốn sách này, chúng tôi bắt gặp được một bài viết thật ý nghĩa và sâu sắc như sau:

Cuộc đời là của chúng ta và chỉ mỗi người mới biết được mình cần gì từ cuộc sống. 18 tuổi chúng ta đứng giữa những lựa chọn khác nhau của cuộc đời, những ngã rẽ, những quyết định khiến không ít người trong số chúng ta phải kiên quyết mới giành được quyền quyết định.

Một người ca sỹ hát rong đã nói với vị linh mục rằng: Cả đời con đã dùng tiếng hát để nuôi dưỡng 6 đứa con của con và ao ước lớn nhất của cuộc đời là đi khắp nước Mỹ để biểu diễn những bài ca yêu thích và con đã làm được! Thế nên con chẳng có gì đế nuối tiếc cả! Sống và làm những việc bạn muốn đó chính là cách để sống không phải hối tiếc bất cứ điều gì!

Biết rằng sẽ rất lâu mới làm được những điều mình muốn, nhưng tôi sẽ không từ bỏ ước mơ và niềm đam mê của mình. Bởi vì một khi không còn chúng cuộc sống của tôi sẽ không còn ý nghĩa! Thế nên tôi sẽ sống và làm tất cả những gì mình muốn để sống một cuộc đời không hối tiếc! Bởi vì tôi chỉ có duy nhất một lần được sống là chính tôi!

Không phải ai cũng ý thức được điều này để sống một cuộc đời không hối tiếc! Nhiều người khi sắp từ giã cuộc đời vẫn còn nuối tiếc bởi vì họ đã sống một cuộc đời vô vị và nhạt nhẽo như thế! Tại sao khi còn khỏe mạnh không sống với những điều mình muốn để lúc bấy giờ phải ngồi hối tiếc!

BÀI 2: HẠNH PHÚC LÀ MỘT SỰ LỰA CHỌN

Chúng ta thường có suy nghĩ rằng hạnh phúc là kết quả của bánh xe số phận đã an bài vào đúng thời điểm. Bạn bước xuống phố, nhìn thấy tờ 20 đô la, nhận được lời khen từ một người xa lạ, gặp được một chàng trai hay một cô gái hoàn hảo ( và dĩ nhiện không phải là tự lừa dối bản thân), tới cửa hàng yêu thích của mình và nhận được giảm giá 50% …

Thật dễ dàng cảm thấy hạnh phúc khi mà mọi thứ dường như đi theo đúng hướng mà bạn nghĩ, nhưng tôi nghĩ rằng định nghĩa hạnh phúc theo cách đó sẽ làm giảm đi ý nghĩa của nó, rằng nó là sản phẩm phụ của sự may mắn hay theo cách khác đó là một sự ngẫu nhiên. Trên thực tế tôi thậm chí từng cho rằng may mắn mới là sản phẩm phụ của hạnh phúc, nếu như tôi đang trong tâm trạng cực tồi tệ.

Hạnh phúc không hẳn là ngẫu nhiên.

Luôn có những ngày tươi đẹp, nhưng cũng có những ngày bình thường hay những ngày cực tồi tệ và chính những ngày đó bản chất thật sự của hạnh phúc sẽ được hé lộ. Đã bao giờ bạn gặp một người luôn giữ tinh thần lạc quan, bất kể họ đang có một ngày thật tồi tệ, và mọi thứ sai lầm như đang theo chiều hướng tiếp tục sai? Nếu như bạn cũng đang có một ngày tồi tệ, chỉ cần ở cạnh những người như vậy cũng có thể làm bạn cảm thấy phấn chấn lên (mặc dù với nhiều người đó là sự phiền toái, nhưng những điều đó thường bắt nguồn từ sự ghen tị). Những người có thể cười trong các hoàn cảnh khó khăn nhất đều học được bài học quan trọng, chính là bài học mà tôi đã khẳng định ở trên : hạnh phúc không hẳn là điều ngẫu nhiên.

Hạnh phúc là một sụ lựa chọn

Đúng vậy, sự lựa chọn. Không phải là sự ngẫu nhiên, cũng không phải là món quà từ trên trời rơi xuống. Dĩ nhiên sẽ thật tuyệt nếu nhận được những món quà và bạn dễ dàng cảm nhận được hạnh phúc khi có được nó, nhưng hạnh phúc là những gì thuộc về lựa chọn để thấy được sự phiêu lưu khám phá trong từng khoảnh khắc, chọn để hiểu rằng luôn luôn có ánh sáng nơi cuối đường hầm, rằng luôn luôn thấy được điều tốt trong mọi tình huống và trong mỗi con người bất kể mọi thứ có khủng khiếp đến mức nào. Đó là chìa khóa cho hạnh phúc : hãy chọn nó. Dĩ nhiên không phải lúc nào cũng dễ dàng để lựa chọn, và đôi khi nó là điều bạn muốn làm sau cùng. Những khi đau buồn, hoặc khi bạn không thể có thời gian nghỉ cho chính mình, đôi khi bạn chỉ muốn hờn dỗi, và buồn bã để nỗi buồn kéo dài. Đó là một phản ứng tự nhiên nhưng nó cũng đòi hỏi cách bạn ứng xử, đó là sự lựa chọn. Và chọn cách hạnh phúc sẽ làm bạn thấy tốt hơn, mạnh mẽ hơn, khôn ngoan hơn và kiên cường hơn.

Chúng ta luôn có quyền lựa chọn để trở nên hạnh phúc .

Học cách thay đổi thái độ là một điều khó khăn nhưng cuối cùng nó rất xứng đáng. Khi ta chọn cách để hạnh phúc, mọi thứ có xu hướng làm việc thuận theo ý muốn và may mắn dường như luôn bên cạnh chúng ta; và thậm chí nếu mọi thứ không xảy ra theo cách mà bạn mong đợi, thì nếu bạn chọn để hạnh phúc, bạn có thể chấp nhận mọi tình huống bất kể nó là gì và tận hưởng cuộc sống bất chấp nó đối xử với bạn thế nào.

BÀI 3: VƯỢT QUA BẾ TẮC TRONG CUỘC SỐNG

Cuộc sống không phải là con đường bằng phẳng, không phải lúc nào cũng như ta mong đợi. Cuộc sống luôn có những gập ghềnh, gấp khúc, đó là một hành trình đầy chông gai, thử thách…

Cuộc sống luôn công bằng, chẳng cho ai tất cả cũng chẳng lấy hết của ai thứ gì… Cuộc sống là vô vàn những điều biến động, đôi lúc gặp những trở ngại khiến ta buồn chán, tuyệt vọng, rơi vào trạng thái bế tắc, có lúc tưởng không còn tìm ra được cách giải quyết, muốn buông xuôi tất cả…

Có ai sống cả đời suôn sẻ mà chưa từng một lần cảm thấy bế tắc? Chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết của riêng nó. “Hãy biến nghịch cảnh thành cơ hội giúp bạn đạt được những điều tốt đẹp hơn” (Willie Jolley). Khi gặp bế tắc, bạn hãy học cách vượt qua vì không ai sống thay cho cuộc đời của chính bạn cả mà bạn phải thực sự sống cuộc đời của mình. Vượt qua được bế tắc, thử thách đồng nghĩa với việc bạn chiến thắng chính bản thân mình, thấy mình trưởng thành hơn. Bạn sẽ thấy những bế tắc chẳng có gì đáng sợ chỉ cần bạn biết cách vượt qua.

Hãy vẽ bức tranh cuộc đời bạn bằng sắc màu tươi sáng thay cho bức tranh ảm đạm, u tối mà bạn đang gặp phải, đang gánh chịu vì thế giới này vẫn thật đẹp, nỗi buồn phiền rồi sẽ bay đi thôi.

Ba cách đơn giản dưới đây sẽ giúp bạn từng bước vượt qua bế tắc gặp phải trong cuộc sống, hãy cùng nghiền ngẫm, bạn sẽ thấy thật thú vị, hữu ích.

1. Học cách bình tĩnh

Mọi việc đều có cách giải quyết, vấn đề là bạn phải sáng suốt, phải thật bình tĩnh để suy xét, nhìn nhận lại vấn đề, nguyên nhân xuất phát từ đâu. Chuyện đã xảy ra rồi, có nôn nóng, hoảng loạn cũng không giải quyết được, vì vậy hãy pha cho mình một cốc nước, chậm rãi suy nghĩ, bình tâm xem mình sai ở chỗ nào, tại sao lại xảy ra chuyện này chứ đừng ngồi đó chỉ trích hay “than thân trách phận”. Việc bình tĩnh sẽ giúp bạn đưa bản thân về trạng thái cân bằng, từ đó bạn có thể tự mình tháo gỡ từng nút thắt trong vấn đề đang gặp phải, bạn sẽ thấy sự việc “không quá khó khăn như mình nghĩ”.

2. Loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực và nghĩ tới những điều tốt đẹp

Rơi vào bế tắc, bạn phải có nghị lực vươn lên bởi đây không phải là lúc để bạn chùn bước hay rơi vào vòng luẩn quẩn mà không biết phải làm gì. Hãy nhớ rằng “thất bại là mẹ thành công”. Cuộc sống luôn chuyển động vì thế đừng từ bỏ, buông xuôi, hãy lập cho mình một kế hoạch, đặt ra mục tiêu cần phải làm gì ở bước kế tiếp. Cuốn vào công việc, xóa những suy nghĩ tiêu cực và luôn nghĩ về những điều tốt lành sắp đến, bạn sẽ thấy cuộc sống dễ thở hơn nhiều.

3. Học cách mỉm cười mỗi ngày

Dẫu cuộc sống của bạn đang có quá nhiều thứ để lo toan, dẫu đôi vai đang oằn nặng vì nhiều thứ thì cũng nên mỉm cười để đứng vững. “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”, cười để có động lực, có niềm tin để vượt qua, cười để biết rằng cuộc đời này vẫn còn nhiều điều để ta yêu, ta quý. Những lúc bế tắc chỉ cần bạn mỉm cười, vững tin vượt qua, bế tắc sẽ không là vấn đề quá quan trọng nữa. Cần có cái nhìn lạc quan hơn để vượt qua bế tắc, bước tiếp, bạn nhé!

Nhật Quỳnh Lan

BÀI 4: ĐỪNG BẬN TÂM VỚI NHỮNG ĐIỀU KHÔNG XỨNG ĐÁNG

Một ngày đẹp trời nào đó, bạn nghe được những lời không hay mà người ta nói về bạn. Người ta có thể là bạn thân, bạn cùng lớp hoặc là người mà bạn mới chỉ gặp một vài lần. Một người, hai người rồi ba người, rồi nhiều người nữa nói xấu bạn. Bạn sẽ thấy buồn, sẽ thấy cô đơn, lẻ loi và lạc lõng. Bạn sẽ tự hỏi “mình là đứa xấu xa đến vậy sao?” và tự tách mình ra khỏi thế giới hơn 7 tỷ người kia vì bạn nghĩ cả thế giới này đã quay chiều ngược lại với bạn. Bạn sẽ thất vọng về bản thân nhiều lắm, vì ai cũng muốn được thương yêu chứ không phải là ghét bỏ. Bạn sẽ tự ti về con người mình nhiều lắm vì nó xấu xí đến mức bị người ta đem ra bàn tán cơ mà. Sẽ có những lúc như thế, sẽ có những lúc bạn tình cờ nhận ra, người ta chẳng hề nghĩ tốt về bạn. Chúng ta không ai là hoàn hảo, không ai có thể hoàn hảo dù có cố gắng cỡ nào nhưng lại thường muốn người khác hoàn hảo theo ý mình. Đó là lý do bạn không thể làm vừa lòng tất cả mọi người, không thể khiến tất cả mọi người đều yêu quý bạn. Chúng ta có hai con mắt trên trán nhưng chẳng có con mắt nào ở phía sau nên thường có cái nhìn phiến diện, chúng ta thay vì dùng trí óc thì lại dùng trái tim để đánh giá người khác nên thường mang tính chủ quan. Bạn dễ dàng nhận ra đôi khi chính bản thân mình cũng nhận xét người khác theo một cách như thế. Người khác nói xấu bạn. Nếu bạn sai bạn có quyền sửa, có quyền thay đổi theo hướng tốt hơn vì sống là để hoàn thiện bản thân. Còn nếu bạn chẳng làm gì trái với luân thường đạo lý, chẳng làm gì đi ngược lại đạo đức của một con người thì bạn không cần ôm những nỗi buồn và thất vọng ấy cho riêng mình gặm nhấm. Bạn thân nói xấu bạn? Nếu là bạn thân thay vì nói xấu họ sẽ có cách góp ý và nhận xét chân thành cho bạn. Một người xa lạ nghĩ không tốt về bạn? Họ hiểu bạn không nhiều vậy những lời họ nói về bạn có bao nhiêu phần trăm là chính xác? Bạn càng nổi bật, càng dễ bị xăm xoi. Bạn càng là chính mình, người ta càng ghét bạn. Người ta có thể ghét bạn vì bạn khác biệt, vì bạn cá tính, vì bạn giỏi ở một mặt nào đó. Người ta có thể ghét bạn vì bạn quá xấu hoặc quá xinh, vì bạn không biết nịnh hoặc là quá thẳng thắn. Và những thứ đó có tội tình gì??? Chẳng có tội gì cả. Đôi lúc, người ta ghét bạn chỉ vì … ghét bạn, thế thôi. Vậy nên, bạn không cần quá muộn phiền vì bị nói xấu. Sống trên đời, nói xấu cũng là chuyện thường tình, bị nói xấu đôi lúc còn chứng tỏ bạn đang được người ta quan tâm. Những lời nói xấu có thể sẽ là thứ vũ khí lợi hại nhắc nhở chúng ta đừng vội hài lòng về bản thân, nhưng nếu bạn không vững vàng và mạnh mẽ, nó sẽ biến thành thứ vũ khí giết chết con người bạn. Đừng đánh mất chính mình vì những lời nói xấu, đừng suy nghĩ bận tâm về những kẻ chẳng coi bạn ra gì, cũng đừng bao giờ lo sợ cô đơn khi xung quanh bạn vẫn luôn có người tốt để yêu thương. Cuộc đời này quá ngắn để bạn cứ mãi ôm những nỗi buồn, thất vọng và cả những nỗi đau, nhất là khi nó xuất phát từ những điều không xứng đáng… ST

Bài 5: NHẬN BIẾT CHÍNH MÌNH

Trong cuộc đời, có lẽ ai cũng đã từng có đôi ba lần đánh mất một thứ gì đó…Trong tất cả những điều có nguy cơ bị đánh mất, có bao giờ chúng ta tự hỏi lòng mình rằng chúng ta lo sợ bị đánh mất điều gì nhất không? Những người đang yêu nhau say đắm thì có lẽ sợ nhất là mất người yêu … Người đang thăng tiến trên con đường công danh, sự nghiệp thì có lẽ sợ “mất việc” … có người thì sợ mất người thân mà mình yêu quý nhất trên đời (Cha mẹ, vợ chồng, con cái…). Chúng ta sợ bị đánh mất rất nhiều thứ, toàn là những điều quan trọng và cần thiết cả!…Tuy nhiên, điều quan trọng nhất, quý giá nhất mà chúng ta đang sở hữu là gì? Chúa Jesus đã cảnh báo rằng : “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Hay là có người nào lấy chi mà đổi linh hồn mình ư?”

Đừng bao giờ vì để được lòng một ai đó mà đánh mất chính mình… Đã từng có rất nhiều người đánh mất cả cuộc đời chỉ để làm vừa lòng một ai đó, đánh đổi một điều gì đó tạm bợ, hư ảo, mong manh…Vì thế, “Nhận biết chính mình” là một điều rất cần thiết và quan trọng.

Trong mỗi con người đều có những ưu và khuyết điểm, cần được phát hiện để phát triển hoặc để sửa đổi và hoàn thiện…

Nếu người ta biết tất cả mọi thứ trên đời mà lại không biết gì về chính mình thì sự hiểu biết ấy cũng kể như không có giá trị. Nếu một người trên thông thiên văn, dưới tường địa lý mà người ấy lại không biết gì về chính bản thân thì cũng kể như chẳng biết gì.

Ngay từ thế kỉ thứ V trước công nguyên, nhà hiền triết Socrate người Hy lạp đã luôn nhắc nhở các môn sinh của mình rằng: Hãy nhận biết chính mình.

Binh pháp của Tôn Tử thì dạy : “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”. Thắng ở đây không chỉ là thắng theo kiểu chiến trận, thắng ở đây cũng chưa hẳn là thắng người mà thắng ở đây là thắng chính mình. Chiến thắng bản thân là một điều không hề dễ dàng.

I. Làm thế nào để nhận biết chính mình?

1/ Hãy đối diện với chính mình.

Mỗi một con người là một thế giới bí ẩn, “độc nhấtvô nhị” không ai giống ai cả!..

Vì thế, Cuộc đời của mỗi người là một hành trình đi tìm…và câu hỏi lớn nhất cần phải đặt ra là : Tôi là ai?..

Trong xã hội kinh tế thị trường ngày nay, người ta thường tự minh danh bằng những tấm Cartes de Visite, trên đó ghi tên tuổi, chức vụ và địa chỉ để trao đổi cho nhau… Tuy nhiên, những thứ ấy chỉ là chiếc áo khoác, là vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài mà thôi!

Tôi là ai? Có nghĩa là con người đích thực của tôi, bản chất thực sự của tôi thế nào? Những người sống chung quanh tôi, làm việc cùng tôi đã nhận định về tôi ra sao? Là một con người xấu xa, hẹp hòi, ích kỷ? Là một con người bình thường như bao người khác? Hay là một con người có danh tiếng tốt, có lòng nhân từ, bác ái, yêu thương…

Đối diện với chính mình là một điều rất cần thiết. Bởi, giữa những công việc đa đoan và thói quen máy móc “một ngày như mọi ngày”, giữa những lo lắng và toan tính hơn thua, danh, lợi… Giữa những lôi kéo và cám dỗ hằng ngày. Có thể đã khiến cho chúng ta trở nên xa lạ với chính bản thân, không còn thực sự là mình nữa.

Thông thường chúng ta có hai con mắt có thể nhìn thấy được vạn sự vạn vật trên thế gian, nhìn người khác chính xác, rõ ràng, nhưng lại không nhìn được rõ ràng chính mình.

Nói rõ hơn, con người có tầm thức phân biệt, độ cảm nhận thức cao; có thể nhận thức được người khác, nhận thức được sự vật, nhận thức được thế giới. Tuy nhiên, lại rất khó khăn nhận thức được chân thực chính mình. Lại nữa, con người chúng ta có thể nhận thức được sai trái lỗi lầm của người khác rất rõ ràng, nhạy bén, nhưng lại không nhìn thấy được khuyết điểm của chính mình. Nhìn thấy được sự tham muốn của người khác mà không nhìn thấy được các tập khí, tiểu khí của chính mình. Nhìn thấy được tà kiến của người khác, nhưng không nhìn thấy được ngu si của chính mình.

Chúng ta có thể nhận thức được mọi sự hoạt động của thế giới, của lịch sử, của xã hội, và ngay cả mọi hành vi cử chỉ của thân thích bằng hữu, nhưng nhận thức được chính mình thì lại rất yếu kém, mù mờ khó khăn.

Mỗi người chúng ta, nếu biết tự mình soi gương quan sát. Trong gương sẽ phản chiếu rất rõ ràng mắt, tai, mũi, miệng, ngũ quan của con người. Chúng ta có thể nhìn thấy tường tận những đường nét xinh đẹp, hay diện mạo xấu xí của thân mình, nhưng không thể nào soi thấu được nội tâm của con người. Nếu có được mặt gương tinh vi mà có thể soi chiếu được nội tâm của mỗi người, thì tâm tham, sân, si tật đố, mạn nghi, tình sầu oán khúc… kia chắc hẳn sẽ rùng rợn khó coi đến cực điểm!

Người, có người hiền lành, từ bi; có người hung ác nham hiểm. Người, có người luôn sống với tâm bao dung, hỷ xả; nhưng lại có người luôn sống với tâm tham thủ, ích kỷ chỉ biết đòi hỏi được người khác bao dung, cung phụng. Bạn đã nhận ra được bạn thuộc người nào chăng? Người, có người biết vì người quên mình, nhưng cũng có người chỉ biết lợi mình, tổn người. Bạn có thể tự xét ra được mình là thuộc chủng người nào chăng?

Làm người cần phải có lễ nghĩa, có tàm quý, có tín nghĩa hòa bình, có trung hiếu, nhân ái, có từ bi hỷ xả. Bạn đã kiểm tra qua chính mình? Bạn kiểm điểm chính mình xem có được những điều kiện làm người đó chưa?

Làm người chúng ta phải cần biết tự bồi dưỡng năng lực đảm đang gánh vác trách nhiệm. Đầu tiên, cần phải tự nhận thức được chính mình, nhất là không sợ với những lời “trung ngôn nghịch nhĩ”, hoặc lẩn trốn che lấp những khuyết điểm xấu dở của chính mình, thì mới có thể tiến bộ nhanh, và mới có thể tự mình trưởng thành.

Trong Phật môn thường nhắc nhở chúng ta câu: “Nhận thức bản lai diện mục của chính mình” .Chúng ta đã nhận thức được bản lai diện mục của chính mình chưa?

Trong cuộc sống nhân gian biết bao người chỉ biết bận rộn với những tính toán so đo về sự được mất, sự hơn thua của người khác, rồi chỉ biết chê trách, chỉ trích người khác là vô ý thức, vô giáo dục mà quên mất quan tâm về sự khởi động tâm niệm của chính mình. Con người chúng ta đối với lý tưởng, trách nhiệm và sứ mạng của chính mình là luôn luôn trái ngược với sự thật, trái ngược với tương lai.

Nhận thức được chính mình chính đó chính là vấn dề cốt lõi giúp hoàn thiện cái tâm trong mỗi con người…

*HẾT*

Link nội dung: https://appstore.edu.vn/nhung-dieu-can-biet-ve-cuoc-song-a50224.html